Đã tận 72 trôi qua nhưng bộ phim trắng đen này vẫn hãy còn nóng hổi và hay như bất tử.
Và cho tới tận bây giờ hẳn cũng không có bộ phim màu nào về thời chiến có thể vượt qua được cái bóng của Casablanca cũng như nam diễn viên huyền thoại mà mình cực kì mê mẩn Humphrey Bogart (Vai Rick).
Bộ phim là câu chuyện về tình yêu ngang trái thời chiến giữa Rick và Ilsa tại Casablanca, Marốc. Lúc đầu coi phim mình hơi bị rối vì chưa hiểu rõ bối cảnh lịch sử diễn ra lúc bấy giờ. Mãi sau này tìm đọc mới biết khu này bị chính quyền Pháp thân Đức quốc xã chiêm đóng, vì muốn thoát khỏi cảnh chiến tranh máu lửa ở thế chiến thứ 2 mà nhiều người đã kéo đến đây tị nạn và xin visa sang Mỹ.
Cũng chính tại chốn hỗn loạn này mà Rick gặp lại Ilsa, cô gái anh yêu say đắm, người đã bỏ anh lại sân ga Paris đầy mưa một mình. Trước đến giờ, ngoài Jay yêu cuồng dại trong The Great Gasby do Leo Dicapro thủ vai ra, mình chưa bao giờ ấn tượng sâu sắc với nhân vật nam nào khác cho đến khi xem Casablanca và gặp phải Rickie, người đàn ông điềm đạm, bản lĩnh, nhân ái và yêu Ilsa say đắm.
Không phải ai cũng dễ có được nét yên ắng của một gã đàn ông thu mình, và thẳng thừ từ chối mọi cô gái như Rickie. Thế nhưng không phải vì vậy mà mình mến mộ nhân vật này đến vậy. Gastby có thể mù quáng yêu Daisy để rồi chết trong cô đơn đến tuyệt vọng, nhưng Rickie bản lĩnh và tỉnh táo hơn. Và hơn ai hết Humphrey đã diễn tả được một người đàn ông như thế trên cả mong đợi.
Xé nát trái tim quý ông lịch lãm như vậy hẳn phải là một cô gái khiến ai cũng phải xiêu lòng. Mà thật vậy, Ingrid Bergman đã thể hiện thật xuất sắc nhân vật Ilsa với nét đẹp bối rối, nụ cười rạng rỡ xen lẫn âu lo thi thoảng. Trong phim, có đoạn đại tá Renault đã nói với Ilsa rằng “Tôi nghe dân chúng đồn đại cô là người phụ nữ xinh đẹp nhất chuyển đến từ Paris. Vậy hẳn mọi người đã quá khiêm tốn khi nói vậy rồi”. Ilsa xinh đẹp, nét đẹp xinh làm trái tim Rick khốn đốn. Rick phải lòng Ilsa, nhưng anh nào đâu biết mình đã vương vào một mối tình đầy trắc trở.
Một bộ phim huyền thoại và bất tử là một tác phẩm không bao giờ làm hài lòng người xem. Cái kết của Casablanca khiến nhiều khán giả đay nghiến và cay cú, nhưng đó là những gì thực tế phải diễn ra. Chiến tranh máu lửa ngoài kia thì làm sao đôi lứa có thể yêu nhau trong yên bình? Rickie yêu Ilsa say đắm và hận cô cũng đắm say, ở Casablanca anh có cuộc chiến sắp phải đối đầu, nhưng ở Paris, anh sẽ luôn có Ilsa, có tình yêu của anh, nồng nàn mãnh liệt.
“Chúng ta sẽ luôn có Paris” đó là những gì còn lại sau cuối cho mối tình ngang trái ấy. Bộ phim với sắc trắng đen tương phản nhưng gợi lên biết bao mảng màu cảm xúc. Nhưng diễn viên, cốt truyện chưa đủ để bộ phim này lên tầm huyền thoại. Mà nhạc phim còn là một trong những yếu tố giúp bộ phim sống mãi bao năm nay. Ai xem Casablanca mà không nhung nhớ giai điệu của “As time goes by” hay lời ca khúc “Casablanca” hẳn chưa thực sự say đắm nó. Đừng yêu Casablanca vội, chỉ cần lắng nghe ca khúc thứ hai, nghe thật chậm, rồi tới lúc nào đó trong đời, bạn cũng sẽ thấy mình như kẻ si tình ngu si, chẳng thể nào buông Casablanca nổi, đến lúc có thể buông rồi thì thi thoảng sẽ day dứt mãi không quên, chỉ cần cái tên được nhắc tới cũng hồ hởi “Casablanca huyền thoại!”
2
Leave a Reply